Sinh năm 1932, London, nước Anh, Mermayeff là con trai của kiến trúc sư Chechen Serge Ivan Chermayeff. Năm 1940, ông đã chuyển đến Mỹ và sống ở đó cho đến nay. Ông học ở Harvard, Học viện thiết kế ở Chicago, và nhận được BFA tại Yale.
Sinh năm 1932, London, nước Anh, Mermayeff là con trai của kiến trúc sư Chechen Serge Ivan Chermayeff. Năm 1940, ông đã chuyển đến Mỹ và sống ở đó cho đến nay. Ông học ở Harvard, Học viện thiết kế ở Chicago, và nhận được BFA tại Yale. Tại Yale, ông đã gặp Tom Geismar nơi cả 2 nhà thiết kế đã khám phá và chia sẻ cùng nhau về đam mê typography. Sau khi tốt nghiệp, Chermayeff đã làm việc cho Alvinlustig và CBS ở NewYork. Năm 1957, Tom Geismar và Ivan Chermayeff đã làm bạn với Brownjohn, Robert Brownjohn là một học sinh cũ của bố Ivan.
Nổi tiếng là môi trường làm việc khắc nghiệt, BCG bắt đầu bằng việc thiết kế các bìa sách, bìa album, xây dựng thương hiệu công ty và sớm dành được nhiều đơn đặt hàng lớn, bao gồm hợp đồng cho rạp U.S tại Hội chợ Thế giới Bruxel năm 1959. Năm 1959, Brownjohh đã rời studio còn Chermayeff và Geismar vẫn tiếp tục công việc. Đến 1960, bộ đôi này đã bắt đầu tạo nên cơn sốt với các biểu tượng trừu tượng được thiết kế cho ngân hàng Chase Manhattan, kênh truyền hình NBC và một số công ty khác . Trong suốt nhiều năm cộng tác, cặp đôi này đã tạo ra hơn 100 biểu tượng.
Những thiết kế về nhãn hiệu hàng hóa, áp phích, sách và những tác phẩm nghệ thuật sắp đặt của Chermyeff đã nhận được gần như mọi giải thưởng từ những người trong nghề trao tặng, bao gồm các huy chương vàng từ viện Mỹ thuật đồ họa Mỹ (AIGA), Hội những người vẽ minh họa, huy chương mỹ thuật Yale, phần thưởng hội viên của chủ tịch trường thiết kế đảo Rhode, và huy chương mỹ thuật công nghiệp từ viện Kiến trúc Mỹ. Cựu chủ tịch của AIGA và được đề cử làm giám đốc mỹ thuật của câu lạc bộ Hall of Fame – Nơi vinh danh những người nổi tiếng, ông còn làm việc trong 2 thập kỷ với vai trò là ủy viên quản trị của bảo tàng mỹ thuật hiện đại NewYork. Năm 2007, một cuộc triển lãm tại bảo tàng Pera, Istanbul, đã trưng bày các tác phẩm trong chặng đường 50 năm thiết kế đồ họa của Chermayeff và Geismar.
Hình ảnh về Ivan Chermayeff (bên phải) và người cộng sự Tom Geismar của mình
QA: Thời gian nào là tốt nhất trong ngày đối với ông?
Nó thường không cố định, không bao giờ giống nhau. Thường là khi có điều gì đó tốt đẹp xảy đến, như một tấm séc đến trong mail!
QA: Ông thường nghe loại nhạc nào? Tôi quan tâm đến dòng nhạc đồng quê nhưng thích tất cả các loại nhạc cổ điển. Tôi rất cởi mở và không am hiểu cho lắm về lĩnh vực này.
QA: Ông có những quyển sách “kê đầu giường” nào?
Tôi không đọc nhiều tiểu thuyết lắm, thường nó là những quyển sách để biết những gì đang xảy ra trên thế giới này. Tôi đang đọc một quyển khá hay về những thảm họa trong chính quyền Bush, nó có tên “Unchecked and Unbalanced” của tác giả Frederick A. O. Schwarz và Aziz Z. Huq. Những tác giải này đều đến từ trung tâm Brennan tại Đại học Luật New York, những người tự do và quan tâm đến những vấn đề công lý và sự bình đẳng.
QA: Ông lấy tin tức từ đâu?
Bất cứ đâu ngoại trừ ti vi, chủ yếu là NewYork Times, có vài thiếu sót nhưng nó lại tờ báo uy tín nhất của Mỹ.
QA: Ông có đọc các tạp chí thiết kế, mỹ thuật hay kiến trúc không?
Studio có đặt mua dài hạn một vài tạp chí vậy nên tôi xem rất nhiều. Một số tạp chí viết tốt hơn những tạp chí khác, nhưng thường là tôi chú ý vấn đề hình ảnh của nó. Tôi đã không tìm thấy bất cứ phê bình nào về thiết kế.
QA: Tôi đoán rằng ông có quan tâm xem phụ nữ mặc thế nào, vậy ông thích phong cách nào?
Càng đơn giản càng tốt!
QA: Ông tránh mặc loại quần áo nào?
Váy liền!
QA: Ông có nuôi thú cưng không?
Có, một chú mèo đen tên là Wiley, nó đã già và cực kỳ hài hước.
QA: Khi ông còn nhỏ, ông có luôn muốn trở thành một nhà thiết kế không?
À, bố của tôi là một kiến trúc sư vì vậy ông luôn khuyến khích việc phát triển những gì có liên quan đến mỹ thuật ở anh em tôi, luẩn quẩn quanh vũng bùn hoặc bất cứ những gì khờ khạo khác mà chúng tôi đã làm. Suy nghĩ trở thành một nhà thiết kế đã sớm ngự trị trong tôi, tôi không muốn trở thành một kiến trúc sư, tôi đã nói với bố mình điều đó. Các kiến trúc sư làm việc phải phụ thuộc vào nhiều thứ và mất rất nhiều thời gian và họ thường phải bỏ dở vì lý do thiếu kinh phí hoặc bất cứ lý do nào. Với thiết kế đồ họa, có một lợi thế đó là 99{b4d7861bc4ace284223a290b44341f7c57539798d7460e71679da0aaf3462b93} những gì làm ra đều có thể tiếp tục và mất ít thời gian hơn. Nó có tuổi thọ ngắn hơn nhưng có rất nhiều ưu điểm khác và thường ít cạnh tranh hơn là ở ngành kiến trúc.
QA: Ông thường làm việc ở đâu?
Đôi khi tôi làm việc tại studio trong nhà của mình, thời gian còn lại tôi làm việc ở đây với những người trong phòng này, họ là những người luôn hỗ trợ tôi. Tom (Geismar) và tôi luôn biết chúng tôi đang làm gì, chúng tôi ngắt lời nhau và và nhận xét về công việc những gì cả hai đang làm. Chúng tôi cùng khuyến khích những người khác trong studio làm việc. Trao đổi cởi mở này khiến cho mọi việc càng hiệu quả và càng tốt hơn.
QA: Thông thường ông tiếp cận các tác phẩm của mình như thế nào?
À, chúng tôi làm những bài luyện tập tại nhà nhiều hơn vì tôi nghĩ hầu hết các nhà thiết kế, các bạn phải biết các bạn sẽ làm gì trước khi bắt đầu thiết kế, rõ ràng các bạn có thể thay đổi tư duy của mình khi lướt qua nó. Chúng tôi hay đặt câu hỏi từ bản tóm tắt mà chúng tôi nhận được từ khách hàng của mình vì nếu họ thực sự đã biết họ muốn nói gì thì họ sẽ tự nói về nó. Sự thực của vấn đề là khách hàng thỉnh thoảng không hề biết gì về thực tế của các thế giới hình ảnh và đồng thời lại quá gần gũi với những gì họ đang làm để có được viễn cảnh. Đây không phải luôn hữu ích bởi sau đó các sự thực bắt đầu rẽ hướng và nó khiến cho người ta vất vả hơn để đạt được một kết quả đơn giản nhưng manh mẽ.
QA: Ông có trao đổi với các nhà thiết kế khác về tác phẩm của mình không?
Thực sự chúng tôi không trao đổi với các nhà thiết kế khác về tác phẩm của mình. Chúng tôi cộng tác với rất nhiều người sáng tạo – các nhà văn và nhiếp ảnh nói riêng bởi họ là một phần của những gì chúng tôi đang làm về truyền thông. Ví dụ, nếu chúng tôi thực hiện một dự án mà yêu cầu âm thanh hoặc về hình ảnh động, chúng tôi sẽ cần sự giúp đỡ. Họ là những người rất giỏi ở lĩnh vực họ hoạt động, đặc biệt ở đây, trong một thành phố như New York. Vì vậy thật tốt khi đưa mọi người vào cùng thực hiện các nhiệm vụ của các bạn để họ có thể đạt được mức độ chất lượng tốt nhất.
QA: Ông có thể mô tả phong cách của mình với tư cách một người bạn tốt của ông không?
Thực sự không dễ bởi thiết kế là một dịch vụ, bạn làm những gì con người cần, không nhất thiết là những gì họ thích nhưng những gì bạn nghĩ là họ nên có. Nếu khách hàng thông minh và biết rằng họ có một vấn đề cụ thể nào đó và họ đến gặp chúng tôi thì họ đã có một ý tưởng về loại dịch vụ mà họ sẽ nhận được. Chúng tôi cố gắng không có một phong cách, có lẽ người ta có thể nhận ra tác phẩm đó của chúng tôi nhưng tôi nghĩ phải là một người có đôi mắt tinh tường mới biết được điều đó. Những gì chúng tôi có như một sợi chỉ dài trong tác phẩm của chúng tôi đang cố gắng để rút mọi thứ lại để trở nên mạnh mẽ và đơn giản và nhìn dường như chúng đã xảy ra rất nhanh – mà họ có thể không có ( ông cười lớn ). Đôi khi nó có thể là một cuộc đấu tranh. Những gì nhiều người không hiểu là quá trình chưng cất, mà các bạn có thể được thanh toán cho việc vẽ cái gì đó trên mặt sau của một chiếc phong bì trong 3 giây, nhưng có thể đôi khi phải mất rất nhiều công sức để đạt được điểm đó. Điều quan trọng nhất là phải hiểu người nghe khách hàng của bạn là ai.
Thật dễ dàng để quá ngụy biện cho con người để hiểu, quá khó đọc hoặc bất cứ cái gì tương tự. Cũng thật quan trọng để hiểu phương tiện truyền thông của khách hàng, ví dụ bạn ở trên web, một nhà hàng Trung Hoa đang thả những vật bay dưới cửa sổ, do đó bạn phải biết nó làm việc và hoạt động như thế nào.
QA: Tác phẩm nào của ông khiến ông cảm thấy thỏa mãn nhất?
Không tác phẩm cụ thể nào. Khi bạn kinh doanh miễn là chúng tôi có đó là một danh sách dài khách hàng để chọn lựa. Chúng tôi đã làm việc 50 năm nên tôi không thể nhớ tát cả những công việc mà chúng tôi đã làm. Một số tôi cảm thấy rất hài lòng bởi chúng trông có vẻ tươi mới dù đã qua nhiều thập kỷ, những cái đó có thể tiếp tục tồn tại với thời tiết. Thật tuyệt khi các bạn nhìn lại cái gì đó mà các bạn đã lâu không thấy và nó vẫn còn tốt, điều đó mang đến cho các bạn một cảm nghĩ rất thú vị bởi các bạn biết rằng các bạn đã làm cái gì đó đáng giá.
QA: Ông có thể kể về một bước tiến triển trong công việc của mình không?
Quá trình khá khác nhau với mỗi khách hàng. Như tôi đã nói, việc hiểu được bạn đang làm gì, đối tượng khách hàng của bạn là rất quan trọng, và vì thế trước khi bạn bắt đầu thiết kế, việc này sẽ mất một chút thời gian. Đây là một lĩnh vực dựa trên ý tưởng. Nếu nó hợp thời và tốt đẹp, nếu bạn đặt các hiệu ứng hào nhoáng hoặc bất cứ cái gì vòng quanh một từ mà không phải là một ý tưởng mà chỉ là sự bắt chước mù quáng và nó trông như nó vậy. Với chúng tôi, đó không phải là câu hỏi bán cái gì, nó là câu hỏi làm cái gì.
QA: Ông thích thiết kế cho ai?
Thật tuyệt khi giúp các ứng cử vào cơ quan nhà nước, chúng ta cần những lãnh đạo ở đây trong nước Mỹ hoặc bất cứ nơi nào. Lãnh đạo giỏi là những gì khiến cho mọi việc trở nên tốt đẹp. Đôi khi trong nghề của chúng ta, các bạn thực sự cảm thấy thích, các bạn có thể giúp những người tốt đủ ngốc nghếch để trở thành chính trị gia.
QA: Có họa sĩ, nhà thiết kế hay kiến trúc sư nào trước đây mà ông bị ảnh hưởng hay đánh giá cao tác phẩm của họ hay không?
Chắc chắn, rất nhiều. Paul Rand, tôi không nghĩ tôi đã thấy điều gì đó trong tác phẩm của ông ấy khiến tôi không thích. Đoán rằng tôi bị ảnh hưởng nhiều hơn bởi các họa sĩ, tôi nhận được rất nhiều niềm vui từ việc xem các tác phẩm của những danh họa theo chủ nghĩa đổi mới và theo chủ nghĩa kinh điển như Miro, Matisse và Picasso, các họa sĩ ngoài trời trong thời đại của chúng ta.
QA: Và họ vẫn còn làm việc…
Vâng, nhiều. Có thể có nhiều hơn những người mà tôi không thích, nhưng tôi không thể nói cho bạn nghe những cái tên đó, bởi tôi khóa nó rồi ( ông cười lớn ). Tên người tôi phải nói là Richard Serra, tôi nghĩ ông ấy là một nguồn hiểu biết khổng lồ. Cũng có rất nhiều các kiến trúc sư giỏi, Frank, Gehry, Richard Rogers và nhóm những người khác, họ phát hiện được công nghệ và máy tính có thể làm được những gì. Chỉ khi máy tính thay đổi nghề nghiệp của chúng tôi rất nhiều, hiện nay họ đang làm vậy trong ngành kiến trúc. Trong khi tính trung bình, nó làm tăng mức độ chất lương rất lớn thì nó cũng hạ thấp nó từ đỉnh đến tận cùng bởi con người phụ thuộc vào máy tính quá nhiều và quên rằng thực sự tất cả về các ý tưởng. Người ta không nói rằng đó là điểm cuối, người ta chỉ mất một thời gian dài để mức độ đó tăng trở lại và chắc chắn nó sẽ chỉ không xảy ra rất sớm.
QA: Ông có lời khuyên nào cho giới trẻ không?
Một là vẽ thật nhiều. Điều khác nữa là làm việc cật lực và tự phê bình về những gì các bạn đang làm. Đừng bỏ cuộc khi không làm được gì, đừng dừng lại, các bạn hãy tiến xa hơn nữa. Một điều khác nữa là đừng làm các dự án cho các công ty hoặc các sản phẩm mà các bạn nghĩ là không nên có mặt trên trái đất này.
QA: Có điều gì khiến ông e ngại khi nói đến tương lai?
Có rất nhiều điều đáng sợ, trong thiết kế và mọi thứ. Chúng ta đang phá hủy trái đất với tỷ lệ đáng kinh ngac và đó là một điều vô cùng lo lắng. Theo quan điểm của tôi, chúng ta cần xem trọng nó hơn. Có một vấn đề lớn trong việc có một cái nhìn ngắn hạn và một cái nhìn dài hạn đối với tình hình. Hầu hết con người, cụ thể là các chính trị gia có một cái nhìn rất ngắn và thế giới không còn đủ sức nữa, chúng ta cũng không còn đủ sức nữa. Thật sốc khi đọc thông tin rằng chúng ta dự định giảm thải khí CO2 tới 15{b4d7861bc4ace284223a290b44341f7c57539798d7460e71679da0aaf3462b93} trong 30 năm tới, ai nói chúng ta có 30 năm! Các nhà thiết kế nên làm điều gì đó về nó, bằng cách nghĩ cách giải quyết vấn đề là gì. Các nhà thiết kế cần trở thành các nhà hoạt động xã hội và làm bất cứ cái gì có thể. Những con người sáng tạo nên chú tâm hơn nữa và đóng góp cho cái gì đó thay vì chỉ nhào nặn cái tôi của mình.
Cảm ơn ông !
Nguồn: rgb.vn