“Mình không học Đại học mặc dù điểm số kỳ thi vừa rồi có thể giúp mình chọn được ngôi trường ưng ý. Mình muốn tập trung vào một thứ, đó là sở thích, đam mê và mình muốn biết bản thân có thể đi được bao xa. Mình không hứa hẹn sớm thành công nhưng có điều chắc chắn là mình sẽ không bỏ cuộc.”
Hãy cùng lắng nghe Nguyễn Mạnh Tuấn, một Gen Z thứ thiệt, chia sẻ về câu chuyện thoát mình ra khỏi “Comfort Zone” để gia nhập vào cộng đồng sáng tạo Arena Multimedia, viết tiếp hành trình trở thành một nhà thiết kế, nhiếp ảnh gia tương lai.
Tình cờ biết đến Nguyễn Mạnh Tuấn qua những tác phẩm cậu gửi về cho cuộc thi Show It NOW 2019, chúng tôi tự hỏi điều gì đã khiến chàng trai 18 tuổi này dũng cảm đi chệch khỏi quỹ đạo so với bạn bè đồng trang lứa. Tiếp xúc, nói chuyện mới nhận ra, Tuấn không hề trầm lặng như các tác phẩm của mình. Trái lại, chàng trai này cực kỳ dễ gần, tràn đầy năng lượng và rất cởi mở khi nói về dự định tương lai. Sau tất cả, không phải cậu liều lĩnh, mà là dám đổi thay để bắt đầu cho một đích đến mới trong một thế giới đang thay đổi.
Nguyễn Mạnh Tuấn sinh năm 2001, một thành viên của thế hệ Z – dám nghĩ, dám làm, sẵn sàng đổi thay.
“Nếu được chọn giữa 50 lời khen và 1 lời chê,
mình sẽ không ngần ngại mà chọn lời chê”
Chào Tuấn, hãy bắt đầu cuộc nói chuyện hôm nay ở nơi khởi điểm tình yêu thiết kế của bạn đi. Có điều gì hay ai đó ảnh hưởng khiến bạn cảm thấy lĩnh vực này chính là “chân ái” của mình không?
Mình bắt đầu có niềm yêu thích thiết kế từ mùa hè trước khi bước vào lớp 10, hồi đó thiết kế với mình hoàn toàn xa lạ, phải nói là không biết một chút khái niệm gì về ngành học luôn. Vô tình, mình tìm được một bộ phim có tên “5 centimet trên giây” của đạo diễn Makoto Shinkai và cực kì ấn tượng với nội dung cũng như cách truyền đạt thông điệp trong đó.
Đây là bộ phim đầu tiên làm mình khóc, khóc vì cảm xúc nó mang lại. Mình bắt đầu lên mạng tìm hiểu nhiều hơn về tác giả, đọc các bài báo viết về ông, rồi các cuốn sách ông viết, các bộ phim ông đứng lên làm đạo diễn, tất cả những thứ ấy đều có sức ảnh hưởng to lớn đối với mình. Từ đây, mình bắt đầu tìm hiểu sâu hơn, sách thì có những trang bìa (cover), phim thì có những tấm áp phích (poster) hay những đoạn giới thiệu ngắn (trailer), … đó chính là lúc mình bắt đầu nhen nhóm tình yêu với mỹ thuật – thiết kế. Khi nhìn vào những thứ đó cảm xúc duy nhất của mình là: Wow, chúng đẹp quá, mình cũng muốn làm được như vậy và mình muốn làm được hơn cả như vậy nữa. Cuộc hành trình của mình bắt đầu từ đó …
Mạnh Tuấn không làm theo những điều người khác muốn, cậu chỉ làm những điều mình tin là đúng.
Nhân tiện đang nói về cơ duyên, thật tò mò muốn biết quá trình bạn bắt đầu làm quen với thiết kế có gì thú vị?
Phải nói là với mình ngày nào cũng thú vị. Có cả vui lẫn buồn đan xen nhưng mình đều coi đó là sự trải nghiệm của bản thân. Mình vẫn nhớ khi đó hỏi bạn bè, những người biết về ngành này chỉ có 1, 2 người thôi. Rồi tới lúc mình đề cập chuyện này với gia đình, ai cũng nghĩ học xong tương lai chỉ có nước làm biển quảng cáo ven đường hay chôn chân ở cửa hiệu photocopy. Tủi thân chứ vì xung quanh chưa ai hiểu về những mục tiêu của mình nhưng tính mình đã theo cái gì thì theo đến cùng, đến khi mình không còn nuối tiếc hay vương vấn gì nữa mới từ bỏ. Quan điểm mà mình luôn giữ trong đầu cho đến tận bây giờ là: Hãy làm những điều mà trong tương lai khi bạn nghĩ về, bạn sẽ không hối tiếc, dù chỉ một chút.
Một sản phẩm Tuấn thực hiện cùng bạn để tham gia cuộc thi kế hoạch du học hoàn hảo do một trung tâm du học tổ chức để lấy những suất học bổng giá trị.
Bắt đầu với thiết kế mình tự học là chủ yếu, cứ mày mò tìm hiểu các giáo trình, tài liệu trên mạng, trong những nhóm chia sẻ tài nguyên thiết kế và các kênh YouTube. Học đến đâu tìm hiểu đến đó, mình tra Google từ khái niệm cho tới cách sử dụng phần mềm, công cụ, tra bằng cả tiếng Anh rồi dùng các phần mềm dịch nghĩa để hiểu rõ hơn. Mình coi đó là một vòng tròn khép kín, vì càng đi sâu vào khái niệm lớn lại càng nhìn thấy nhiều khái niệm nhỏ, chỉ có cách nắm vững các thứ cơ bản mới phát triển lên. Mình rèn luyện tư duy thiết kế bằng cách đọc sách hay tham gia một số hội nhóm, mỗi ngày xem thật là nhiều các sản phẩm của bạn bè, anh chị để học tập. Khi mình đăng một sản phẩm lên cộng đồng, nếu được chọn giữa 50 lời khen và 1 lời chê, mình sẽ không ngần ngại mà chọn được một lời chê, vì có như vậy, mình mới biết được đâu là cái mình thiếu, và có như vậy, mình mới có thể bước xa hơn trên con đường này.
Những buổi thuyết trình trên lớp, Tuấn đảm nhận vai trò thiết kế slides trình chiếu.
Vậy còn đối với nhiếp ảnh bạn cũng tự học sao?
Thời gian đầu, mình chụp ảnh bằng chiếc điện thoại rồi tập chỉnh với các phần mềm trên đó. Sau này, mình bắt đầu để dành một khoản tiền nhỏ mỗi ngày, mỗi tuần, mỗi tháng và năm để tự sắm lấy một chiếc máy ảnh. Mình đi chụp thật nhiều, tự chụp rồi tự chỉnh. Để nâng cao trình độ của bản thân, cách hiệu quả nhất là được người khác góp ý. Mình vẫn nhớ ngày đầu tham gia vào câu lạc bộ của trường, sản phẩm bị chê lên chê xuống, có khi mất hơn 7 lần làm lại mà vẫn chưa ưng ý nhưng với mình, những lời góp ý đó lại vô cùng quý giá, hãy tiếp thu và chấp nhận sản phẩm của bản thân là kém, hãy hạ cái “tôi” của mình xuống, hãy lùi một bước để tiến ba bước, rồi về sau khi nghĩ lại, mình sẽ không thể đạt được những thành công như bây giờ nếu khi đó vì những lời chê mà nản lòng, mà tự ái rồi bỏ cuộc.
Những giai đoạn trong tất yếu cuộc đời mỗi con người theo nhiều khía cạnh khác nhau. Bức ảnh được Mạnh Tuấn chụp tại trung tâm mua sắm, Royal City, Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà Nội.
You don’t have to be great to start, but you have to start to be great. Bức ảnh được chụp tại Bến xe Mỹ Đình, khi Tuấn nhìn thấy những chú công nhân trên mặt kính.
Mạnh Tuấn yêu nhiếp ảnh đường phố, ghi lại những khoảnh khắc đẹp và đáng nhớ, những cuộc đời của những con người hoàn toàn xa lạ đối với Tuấn để rồi quen nhau qua những bức ảnh.
“Hai năm là quãng thời gian không dài
nhưng đủ để mình hiểu được bản thân muốn gì
và có thể làm được gì”
Đối với quãng đời học sinh, 3 năm cuối cấp thực sự là giai đoạn vô cùng quan trọng, đã bao giờ bạn có suy nghĩ từ bỏ tình yêu của mình đối với thiết kế để tập trung ôn luyện thi đại học chưa? Nếu chưa thì bạn đã làm gì để dung hòa cả hai?
Thật ra, năm lớp 10 và 11, thiết kế với mình mới chỉ là sở thích, đến hè năm 12, mình mới có thời gian suy nghĩ và xem xét lại một lần nữa. Hai năm là quãng thời gian không dài nhưng đủ để mình hiểu được bản thân muốn gì và có thể làm được gì. Thời điểm đó mình có rất nhiều sự lựa chọn. Sau khi tìm hiểu trên mạng thông tin về các trường đại học, cao đẳng, đào tạo nghề, mình đã vạch được trên giấy đâu đó gần 10 trường phù hợp, rồi càng về sau, danh sách ấy ngày càng rút ngắn lại cho tới khi chỉ còn duy nhất một cái tên: Arena Multimedia. Mục tiêu tiếp đó mà mình hướng tới là tốt nghiệp THPT thôi nên bản thân cũng không bị áp lực quá về điểm số, mình vẫn học song song chương trình trên lớp và tự học thêm thiết kế. Mình chưa bao giờ có suy nghĩ từ bỏ thiết kế để tập trung ôn thi đại học, bởi ngay từ đầu, mình đã chọn con đường này. Để dung hòa cả hai, trước tiên, mình biết khả năng của mình tới đâu, mục tiêu đầu tiên vẫn phải ưu tiên tiếng Anh. Có nó, mình sẽ đọc được sách và giáo trình hay các video trên Youtube, điều này là một lợi thế vô cùng lớn.
Bố mẹ Tuấn phản ứng như thế nào trước quyết định này của bạn?
Bố mẹ nào cũng thương con, muốn con có được những thứ tốt nhất. Nên lúc mình trình bày nguyện vọng và quyết định với gia đình, câu trả lời lần đầu tiên là “Không”, lần thứ 2 là “Không” và lần thứ 3 vẫn là … “Không”. Nếu bố có phần cởi mở hơn thì mẹ lại thực sự muốn mình vào một trường đại học. Có những bữa cơm nặng nề đến nỗi một người phải đứng lên trước, có những lời lẽ phản đối gay gắt và cũng có cả những sự ủng hộ từ bên phía họ hàng, anh chị. Việc của mình, nếu có thể đứng vững trước các ý kiến đó thì mình sẽ vẫn tiếp tục kiên trì tới cùng…may sao là thành công rồi (cười). Bước qua được giai đoạn ấy, mình mới thấy thương bố mẹ và càng thêm chắc chắn về lựa chọn ở hiện tại, tương lai.
Đừng cười một người trẻ vì sự thiếu tự nhiên hoặc kiểu cách của họ, họ chỉ đang cố thử từ khuôn mặt này sang khuôn mặt khác để tìm ra diện mạo của riêng mình mà thôi!
“Ở đây, mình cảm thấy có thể bộc lộ hết khả năng và tự tin tỏa sáng”
Tại sao Tuấn lại chọn Arena Multimedia chứ không phải là một nơi nào khác?
Mình chọn Arena vì những lý do, khi tìm hiểu về trường, mình đọc rất nhiều ý kiến khác nhau từ các nhóm, hay từ các bạn đang và đã từng là sinh viên của trường, có người ủng hộ, người phản đối, có khen, có chê,… nhưng mình cần phải dung hòa hai thứ đó để đưa ra quyết định cho bản thân. Một số lí do khiến mình lựa chọn Arena Multimedia là bởi: Mình rất thích đồ án do học viên trường thực hiện, không gian học tập bài trí sáng tạo, thầy cô tâm lí và các chị tư vấn viên thì nhiệt tình… Cũng nhờ một số người anh, chị trong ngành thiết kế đưa ra lời khuyên nên mình chọn đây là nơi học tập cuối cùng của bản thân. Ở đây, mình cảm thấy có thể bộc lộ hết khả năng và tự tin là chính mình để tỏa sáng.
Bạn đã gia nhập vào đại gia đình Arena được một thời gian rồi, hãy chia sẻ một chút cảm nghĩ tại môi trường mới này nhé?
Trong lần đầu tiên đến thăm Arena, mình đã rất thích cách bày trí không gian của trường, bên cạnh phòng lý thuyết và thực hành còn có thư viện – nơi lý tưởng cho một “con mọt sách” như mình. Ở đây, mình có cơ hội làm quen, gặp gỡ với nhiều người bạn cùng chí hướng và cả những giảng viên luôn truyền đến nguồn năng lượng tích cực. Đó là thầy Lợi – hình mẫu tương lai mà mình muốn phấn đấu. Đó là thầy Quang với khiếu hài hước không ai bì kịp. Mình cực thích đến buổi học của các thầy, nhất là những buổi phân tích, chữa bài tập về nhà, nơi mọi người biết được cách phát huy ưu điểm và khắc phục nhược điểm.
Với lòng đam mê, mình muốn đi ngược lại dòng chảy của những bức ảnh bây giờ, tìm lại một cái chất riêng cho mình, khi mình nói những điều này, mình 18 tuổi…
Chương trình học tập của bạn hiện tại như thế nào, bạn có tham gia hoạt động hay làm công việc gì khác ngoài thời gian đến lớp không?
Mình học khóa ADIM, 4 học kỳ trong vòng 30 tháng. Đối với mình đó là khoảng thời gian hợp lý để trau dồi thêm kiến thức mới và hoàn thiện kỹ năng cho bản thân. Ở kỳ đầu tiên này, mình muốn đặt phần lớn thời gian vào việc học nhằm tiếp thu kiến thức cơ bản và nền tảng, ngoài ra trong thời gian rảnh, mình thường cầm máy ảnh lang thang, chụp những thể loại mình thích, qua đó rèn luyện tập mắt quan sát và tư duy bố cục. Mình cũng tham gia những buổi hội thảo về nhiếp ảnh hay thiết kế, đọc sách tham khảo hoặc edit video trong thời gian không phải tới lớp.
“Do what you love, Love what you do”
Tuấn yêu thiết kế của ba năm trước, so với Tuấn bây giờ – học viên Arena Multimedia có gì khác biệt không?
Tất nhiên là có rồi, Tuấn của ngày hôm nay cũng khác Tuấn của ngày hôm qua, mỗi ngày khi học được thứ nào đó mới thì nó đã tạo nên sự khác biệt rồi. Với mình bất cứ người nào cũng có cái để mà mình học tập, học cũng có lí do của nó và học không bao giờ thừa. Mình đang học lớp vẽ cơ bản và hoàn toàn có thể áp dụng những kiến thức về màu sắc, bố cục của hội họa vào trong nhiếp ảnh, như vậy Tuấn của ngày hôm nay cực kỳ khác biệt với Tuấn của 3 năm trước rồi, chỉ có điều, niềm yêu thích thiết kế vẫn còn nguyên như những ngày đầu.
Sự trưởng thành trong tư duy thiết kế là điều Tuấn nhận ra sau khi học tập tại Arena Multimedia.
Phong cách là một trong những yếu tố quan trọng để tạo dấu ấn, vậy phong cách sáng tác của Tuấn là gì? Bạn thường đi tìm cảm hứng ở đâu?
Để mà nói, hiện tại mình là người mới bước vào nghề nên phong cách còn chưa hình thành rõ ràng, vậy nên mình mới chọn Arena làm điểm tới trên hành trình tìm kiếm nó. Có một câu nói mà mình vẫn luôn nhớ: “Muốn phá cách thì phải có cách trước đã”. Hiện tại mình muốn hiểu được những thứ căn bản của thiết kế trước tiên rồi đến một mức độ nào đó, mình có thể phá cách theo cách riêng. Mình thường lấy cảm hứng phần lớn ở những thứ xung quanh cuộc sống của em, hay một câu chuyện nào đó trên TV hay một bộ phim, một quyển sách, …hoặc có thể về chính bản thân.
Tuấn có thần tượng ai trong giới thiết kế không?
Hiện tại mình mới có thần tượng một người, đó chính là bản thân mình. Không phải tự cao đâu, ý mình muốn nói ở đây là…mình hoàn thành một sản phẩm, người đầu tiên thấy nó đẹp phải là mình, người đầu tiên yêu thích chúng cũng phải là mình, vì đó là sản phẩm của mình nên hãy tự tin về nó. Nếu bạn không tự hào về sản phẩm của mình thì người khác cũng nghĩ như vậy. “Do what you love, Love what you do.” Còn thần tượng một ai đó khác, trong tương lai mình mới có câu trả lời.
Thế giới qua con mắt Tuấn rất độc đáo, chỉ cần thay đổi vài góc độ cũng có thể tạo ra nhiều tác phẩm khác nhau.
“Con đường dài nhất là con đường từ cái đầu tới bàn tay”
Mỹ thuật Đa phương tiện là ngành học không phải ai cũng hiểu rõ, bạn đã bao giờ phải đứng trước nhiều lời bàn tán tiêu cực về ngành học của mình chưa? Những lúc như vậy bạn thường làm gì?
Đúng vậy, đã có những lúc mình thường xuyên đứng trước nhiều lời bàn tán tiêu cực về ngành học của mình. Nhưng khi đã đặt được mục tiêu và có sự quyết tâm cao, mình phải tin tưởng vào nó, mình cần biết chắt lọc nguồn thông tin, thử nhìn sự việc đó theo mặt tích cực xem sao. Để mình lấy ví dụ: Có nhiều người nói rằng chúng ta đang ở trong thời đại công nghệ 4.0, về sau những mẫu thiết kế đơn giản hay trùng lặp sẽ được máy móc đảm nhiệm vai trò thiết kế, và sẽ có nhiều nhà thiết kế bị thất nghiệp. Đối với người khác thì mình không chắc lắm nhưng lần đầu tiên nghe được, mình cảm thấy thực sự phấn khởi, bởi đó là một cơ hội tốt để chứng tỏ bản thân, khi ấy thiết kế phải gắn liền với sự sáng tạo, nếu không bạn sẽ bị đẩy ra khỏi cuộc chơi lớn này ngay lập tức. Nếu bạn thật sự giỏi thì bạn sẽ không bao giờ sợ mất việc làm. Đó là quan điểm của mình, hãy tự tin vào khả năng của bản thân.
Mạnh Tuấn xem những thử thách là cơ hội chứng tỏ bản thân
Tuấn có muốn nhắn nhủ gì đến với những người trẻ giống bạn nhưng chưa có đủ dũng khí để bước ra khỏi vùng an toàn của chính mình không?
Có chứ! Mình rất muốn nhắn nhủ tới các bạn và cho cả mình nữa, một thế hệ được sinh ra với nhiều hoài bão và thường hay mắc kẹt trong những kỳ vọng của mọi người xung quanh rằng…
Tuổi trẻ mỗi người chỉ có một lần, nên hãy làm những gì mình thích, mình yêu, làm những gì mình đam mê để về sau mình không phải nuối tiếc khi nghĩ về nó, để về sau mình không phải dùng từ “Giá như lúc đó, mình …”
Nếu bạn chưa biết bạn có muốn làm nó hay không, hay đây thực sự có phải đam mê của bạn hay không, cách duy nhất là hãy làm nó, phải thử mới biết được chứ không thể ngồi đó rồi nói mình thích này thích nọ, nếu bạn cảm thấy vui và hạnh phúc khi làm những việc đó, mình xin chúc mừng bạn, còn nếu không thì hãy dũng cảm từ bỏ nó. Con đường dài nhất là con đường từ cái đầu tới bàn tay và thế giới sẽ đổi thay khi chúng ta học cách thay đổi.
Cảm ơn Tuấn nhiều về những chia sẻ!
Bài viết: Giang Hoàng
Hình ảnh & Design: Nguyễn Mạnh Tuấn
Có rất nhiều bạn trẻ đã tin tưởng lựa chọn Arena Multimedia làm nơi chắp cánh cho những ước mơ và đam mê, Mạnh Tuấn đã thay đổi, còn bạn thì sao? Hãy trở thành một phần trong đại gia đình của chúng tôi và cùng nhau tạo ra nhiều kỷ niệm khó quên nhé!
Arena Multimedia có những ưu đãi vô cùng hấp dẫn cho các bạn trẻ đăng ký nhập học ngay hôm nay.
– Quà tặng nhập học: Máy ảnh Fujifilm X-A3 + 16-50mm
Ghi danh trực tiếp ngay tại đây
Mọi chi tiết liên hệ:
Trường Đào tạo Mỹ thuật Đa phương tiện Arena Multimedia
Tại Hà Nội:
– 80 Trúc Khê, quận Đống Đa – Điện thoại: 1800 1542 (Nhấn phím 0)
– D29 Phạm Văn Bạch, quận Cầu Giấy – Điện thoại: 1800 1542 (Nhấn phím 1)
Tại TP. Hồ Chí Minh:
– 212-214 Nguyễn Đình Chiểu, quận 3 – Điện thoại: 1800 1525 (miễn phí)
– 778/10 Nguyễn Kiệm, quận Phú Nhuận – Điện thoại: 1800 6325 (miễn phí)