Chia tay tuổi 24 với biết bao hoài bão, nữ võ sĩ Taekwondo Hoàng Hà Giang đã vĩnh viễn ra đi sau 8 năm chống chọi với căn bệnh lupus ban đỏ hệ thống vào tối 7/12.
Câu chuyện về nữ “chiến binh” thời hiện đại
Từ đêm qua (7/12), cộng đồng sinh viên Arena Multimedia chia sẻ với nhau một tin không hề muốn về sự ra đi đột ngột của cô bạn cá tính Hoàng Hà Giang. Gặp nhau không lâu trước đó trong ngày Lễ Tốt Nghiệp, nụ cười của Giang vẫn còn in sâu trong tâm trí của thầy cô, bạn bè. Nhưng không ngờ, đấy là lần cuối cùng gặp lại người bạn hiền hòa và mạnh mẽ ấy.
Hà Giang tươi cười trong ngày Lễ Tốt Nghiệp cuối cùng của mình (Ảnh ST)
Bước vào ngôi nhà nhỏ tại chung cư Tôn Thất Thuyết (Quận 4), khác hẳn những bồn bề thường ngày, nơi đây trở nên lạnh lẽo hơn để tiễn đưa Hoàng Hà Giang, một “cô gái vàng” trong làng võ Taekwondo Việt Nam vừa đột ngột ra đi vì bạo bệnh.
Mới 15 tuổi, Hà Giang đã làm nên con địa chấn khi giành HCB ASIAD ở Doha (Qatar) năm 2006. Nắm vé chính thức dự Olympic, là lứa VĐV đầu tiên được đưa đi đào tạo ở nước ngoài (Đài Loan, Trung Quốc) theo chương trình Thế hệ vàng của thể thao TP HCM, tiếp tục chứng tỏ tài năng bằng 2 tấm HCV giải trẻ thế giới năm 2006 và 2008. Tuy nhiên, Hoàng Hà Giang buộc phải giải nghệ từ năm 17 tuổi vì mắc căn bệnh lạ quái ác có tên lupus ban đỏ. Cô nàng phải chia tay sàn võ vì gan và thận bị ảnh hưởng nặng nề sau khi phát bệnh trong chuyến tập huấn tại Hàn Quốc vào năm 2008.
Hoàng Hà Giang (cầm cờ) ăn mừng chức vô địch thế giới (Ảnh N,K)
Cách đây 2 tuần, Hoàng Hà Giang bị ngất do biến chứng của lupus và lao ruột khiến cô phải phẫu thuật. Dù được gia đình tận tình cứu chữa nhưng nữ võ sĩ sinh năm 1991 vẫn bị hôn mê sâu và bệnh viện trả về. Hoàn cảnh khó khăn của gia đình khiến mẹ của Hoàng Hà Giang “dứt ruột” nhìn con gái ra đi vĩnh viễn ở tuổi 24, tuổi đẹp nhất và đầy mơ mộng như biết bao cô gái khác.
Tuổi trẻ để dành
Ít ai biết được, đằng sau vẻ ngoài yếu ớt, gầy còm ấy là cả một chiến binh đầy nội lực. Chống chọi với căn bệnh lupus ban đỏ hệ thống suốt 8 năm qua, Hà Giang phải từ bỏ giấc mơ đứng trên sàn đấu trong thời khắc đỉnh điểm vinh quang mà ai cũng mơ ước. Vừa học thiết kế tại Arena Multimedia, vừa đi làm thêm ở các trung tâm thể thao, Giang luôn cố gắng để cải thiện cuộc sống và có cái nghề trong tay để phụ giúp gia đình.
Hà Giang (cầm camera) rất thích chụp hình và quay phim (Ảnh ST)
“Giang bổ túc phổ thông khá trễ năm 21 tuổi. Sau đó quyết định học nghề thiết kể để theo đuổi đam mê bên mảng làm phim và chụp hình. Trong quá trình học, bạn rất ít nói về bản thân mà chỉ trao đổi về chuyện học. Giang rất cá tính và cứng cỏi. Nhóm giao phần việc nào bạn cũng hoàn thiện tốt, đúng thời hạn mà không hề than vãn. Tụi em đang dự tính tham gia cuộc thi làm phim ngắn trong thời gian sắp tới. Nhưng không ngờ…” – theo lời kể của bạn học Duy Linh.
Nhớ mãi nụ cười tỏa sáng của cô gái đầy nghị lực (Ảnh ST)
“Hà Giang là người khá kín tiếng và sống nội tâm. Bạn luôn chọn cho mình một góc nhỏ trong lớp để học tập. Nhớ lại ngày đầu khi giới thiệu về bản thân, cô bé chỉ nhẹ nhàng nói rằng có đam mê với võ thuật. Tôi không ngờ em lại là tuyển thủ xuất sắc, đạt nhiều thành tích thế kia mãi đến khi mọi người biết tin em mất. Vừa tốt nghiệp vào tháng 9/2015, chưa kịp làm gì đã phải ra đi thế này. Thật đáng tiếc” – thầy Hoàng Huy Cường, người thầy luôn dõi theo Giang từ khi mới nhập học ngậm ngùi chia sẻ.
Sản phẩm hoạt hình được đánh giá cao do Hà Giang thực hiện cùng nhóm bạn
Để trang trải thêm cuộc sống, ngoài làm nhân viên bán vé ở hồ bơi Vân Đồn (quận 4), thư ký ở Hội Taekwondo TP.HCM, dạy võ… Giang cùng bạn bè mở shop quần áo, bán hàng online trong năm nay. Mọi chuyện dường như yên ổn thì cơn bạo bệnh đã cướp đi sinh mạng cô bạn này chỉ trong 2 tuần.
Vẫn cố gắng đến giờ phút chót, dòng tâm trạng cuối cùng trên trang cá nhân của Giang vẫn luôn tự an ủi và cổ động bản thân phải vượt qua khó khăn lần này. Nhưng dường như không thể, Giang đã ra đi, để lại hình ảnh về cô nàng cá tính, kiệm lời nhưng rất chính trực trong lòng bạn bè, người thân. Dù rằng chưa thực hiện hết những gì đã hoài bão, nhưng chí ít, bạn đã chạm tay vào đỉnh cao danh vọng, sống với chính đam mê cho đến cuối đời.
(Quỳnh Như)